largeer

| TP HỒ CHÍ MINH 34°C /57% weather

Vợ chồng lão nông nghèo không tiền, tài sản quý chỉ có 100 con vịt, hiến 300m2 đất ủng hộ chống dịch

Tài sản chỉ 100 con vịt xiêm. Tiền không có, nhưng đất đai ông bà để lại thì nhiều, vậy là vợ chồng lão nông cắt ra 300m2 ủng hộ phòng chống dịch Covid-19.

Tâm nguyện của vợ chồng già

Thông tin vợ chồng lão nông nghèo hiến lô đất 300m2 có giá trị gần 400 triệu đồng nhằm ủng hộ cuộc chiến chống dịch Covid-19 đã khiến tôi chẳng màng cơn mưa bất chợt, lập tức dong xe máy lên đường.

Vợ chồng lão nông Bùi Đạo đồng lòng trích 1 phần trong diện tích đất mình đang sở hữu hiến cho Nhà nước nhằm góp phần chống dịch Covid. Ảnh: Vũ Đình Thung.

Đến nơi, hình hài mặt mũi của tôi bị khuất lấp cả trong áo mưa, khẩu trang và mũ bảo hiểm, thế nhưng vừa thấy có người bước vào nhà, chẳng màng quen lạ, cặp vợ chồng lão nông đã đon đả mời tôi ngồi vào chiếc bàn đá đặt ở góc sân uống ly trà nóng cho đỡ lạnh.

“Chú thông cảm ngồi tạm ngoài này, bởi trong nhà không có đặt bàn ghế tiếp khách”, lão nông chủ nhà cất giọng trầm ấm nói.

Quả thật, căn nhà cấp 4 nằm sâu trong thôn Hòa Trung, xã Hoài Xuân (huyện Hoài Nhơn, Bình Định) của vợ chồng ông Bùi Đạo (SN 1947) và bà Nguyễn Thị Năm (SN 1957) khá tuềnh toàng. Trong nhà đầy đủ các vật dụng cần thiết, nhưng tất cả đã cũ kỹ, không có cả bộ bàn ghế tiếp khách, chứng tỏ cuộc sống của đôi vợ chồng chủ nhà chẳng sung túc gì.

Bà Nguyễn Thị Năm, vợ ông Đạo: “Hiện lô đất vợ chồng tôi hiến có giá gần 400 triệu đồng. Sắp tới huyện Hoài Nhơn lên thị xã thì đất này sẽ lên phường, biết là là đất đô thị sẽ có giá hơn, nhưng vợ chồng tôi không nghĩ ngợi gì về chuyện tiền bạc. Chúng tôi chỉ mong lô đất được bán đấu giá với giá cao để mua được nhiều thiết bị y tế cung cấp cho các y, bác sĩ đang vất vả ở tuyến đầu phòng chống dịch Covid. Cả con trai tôi cũng ủng hộ việc làm của cha mẹ”.

Điều này khiến tôi tò mò hơn vì sao vợ chồng lão nông không nghĩ đến chuyện bán lô đất kia để vun vén cho đời sống của mình, mà lại đi hiến đất cho Nhà nước để ủng hộ công tác phòng chống dịch Covid-19.

Câu chuyện của chúng tôi được bắt đầu từ ý niệm khởi nguồn cho quyết định hiến 300m2 đất của vợ chồng lão nông Bùi Đạo.

Ông Đạo chậm rải kể: Vợ chồng ông có 4 người con, 2 trai 2 gái, nhưng tất cả đã có gia đình ở riêng nên hiện chỉ có 2 vợ chồng già nương tựa chăm sóc nhau.

Ban ngày, 2 vợ chồng ông chung tay chăm sóc 100 con vịt xiêm để tạo kế sinh nhai, đêm về 2 vợ chồng già chỉ biết “ôm” cái tivi để làm vui. Từ khi dịch Covid-19 nổ ra, chương trình thời sự trên ti vi tràn ngập thông tin về đại dịch diễn ra trên thế giới và trong nước.

Thông tin người dân các nước tiên tiến trên thế giới chết hàng nghìn người mỗi ngày do dịch đã khiến vợ chồng lão nông già khâm phục hơn sự chèo lái phòng chống dịch của đất nước mình.

Rồi những thông tin các nước giàu có trên thế giới đang thiếu trầm trọng trang thiết bị y tế trong công tác phòng chống dịch, đã khiến vợ chồng lão nông nghĩ đến các y, bác sỹ của đất nước mình đang vất vả trên tuyến đầu.

Hàng đêm xem ti vi, vợ chồng ông cứ thỏ thẻ với nhau mỗi câu chuyện: “Dịch giã kiểu này chắc đất nước mình đang cần lắm trang thiết bị y tế để chống dịch”.

Câu chuyện trên ám ảnh vợ chồng ông suốt thời gian dài. Sau khi xem chương trình thời sự phát tin Thủ tướng Chính phủ ra lời kêu gọi toàn dân ủng hộ phòng chống đại dịch Covid-19, hai vợ chồng ông Đạo liền bàn bạc với nhau việc tham gia ủng hộ phòng chống dịch.

Vợ chồng lão nông Bùi Đạo chỉ thửa đất vợ chồng ông hiến cho Nhà nước góp phần chống dịch Covid-19. Ảnh: Vũ Đình Thung.

“Xem ti vi tôi thấy nhiều người già, người nghèo trên đất nước đang hồ hởi tham gia ủng hộ phòng chống dịch Covid-19, vợ chồng tôi bàn với nhau mình thì không có tiền, chỉ có khá nhiều đất đai ông bà để lại, mai này chết đi cũng không mang đất theo được, nên vợ chồng tôi quyết định cắt bớt 1 phần nhỏ hiến cho Nhà nước để góp phần với bà con.

Được vợ đồng ý, tôi xuống xã hỏi thủ tục. Được chính quyền xã hướng dẫn, vợ chồng tôi làm đơn hiến quyền sử dụng đất cho nhà nước lô đất ngang 5m, dài 60m, tổng cộng 300m2. Lô đất này sẽ được UBND huyện Hoài Nhơn bán đấu giá, lấy tiền xung vào quỹ phòng chống dịch”, lão nông Bùi Đạo cho hay.

Tấm thân còn hiến, kể gì lô đất

Nghĩa cử hiến 300m2 đất để góp phần phòng chống dịch Covid-19 của vợ chồng lão nông nghèo nhưng có tấm lòng cao cả đã khiến tôi hết lòng khâm phục, thế nhưng khi nghe thêm câu chuyện trước đó lão nông Bùi Đạo đã hiến tặng thân xác cho y học do vợ ông kể lại càng khiến tôi ngưỡng mộ ông hơn.

“300m2 đất kia thì kể làm gì, cả tấm thân của ổng mà ổng cũng đã tự nguyện hiến cho y học cách đây gần chục năm rồi”, bà Nguyễn Thị Năm, vợ ông Đạo nói mà không giấu được cảm xúc trân trọng người chồng của mình.

Lão nông Bùi Đạo chăm sóc đàn vịt xiêm, nguồn sống của 2 vợ chồng. Ảnh: Vũ Đình Thung.

Theo lời kể của bà Năm, do chồng bà vốn làm nghề y học cổ truyền nên rất tâm đắc với y học. “Một hôm ổng bỗng tâm sự với tôi là con người chết đem đi chôn dưới đất mối mọt ăn hết phí quá, trong khi y học đang rất cần. Ông chồng tôi chỉ nói lấp lửng vậy thôi, nhưng tôi cũng đã ngầm hiểu ý định của ổng mà không nói ra.

Sau đó một thời gian, chồng tôi mới bày tỏ ý định muốn hiến tặng thân xác cho y học. Cũng với lập luận cũ là “con người chết đem đi chôn dưới đất phí quá”, ổng dẫn giải tôi nghe là y học đang rất cần cơ thể người chết để phục vụ công tác nghiên cứu hoặc cho sinh viên ngành y thực tập, nhất là nội tạng của mình hiến tặng là cơ hội sống cho rất nhiều người bệnh.

Nói quanh nói quẩn cuối cùng ổng thú thật là muốn hiến tặng thân xác cho y học”, bà Năm kể.

Nói đến đó, bà Năm không cầm được nước mắt, nghẹn ngào một chặp, bà nói tiếp: “Tôi không ngăn cản ý định của chồng, bởi việc làm của ổng là rất cao cả, được cả xã hội trân trọng. Thế nhưng tôi không thể không ngậm ngùi.

Bởi người xưa có nói, sống có cái nhà chết có cái mồ, đằng này ổng chết người ta mang xác đi mất, 6 tháng sau mới giao lại cho người nhà tro cốt, hỏi làm sao không buồn.

Nhưng nghĩ đi rồi nghĩ lại, nếu mình ngăn cản, chồng tôi không thỏa được tâm nguyện thì khi chết đi chắc gì ổng yên lòng nằm trong mồ yên mả đẹp. Thế nên tôi thuận theo ý nguyện của chồng”.

Vậy là vào cuối tháng 10/2012, bà cùng chồng ra Bệnh viện Trung ương Huế để làm thủ tục hiến tặng thân xác cho y học.

Cũng như chuyện hiến 300m2 đất góp phần vào cuộc chiến chống dịch Covid-19 của đất nước, chuyện lão hiến tặng thân xác cho y học vợ chồng ông Đạo rất kín tiếng vì không muốn để ai biết.

Ấy vậy nhưng “tai vách mạch rừng”, chuyện ông Đạo hiến xác cũng lọt đến tai dân làng. Khi ấy, vợ chồng ông nghe không biết bao nhiêu lời ong tiếng ve.

“Do con cái bỏ bê, nghèo khổ quá nên giờ ông Đạo phải bán thân xác để lấy tiền sinh sống”, đó là lời đàm tiếu cay nghiệt của dân làng nói về chuyện hiến thân xác cho y học của ông Đạo. “Khi ấy, chính quyền địa phương phải can thiệp mới dập tắt được lời bàn ra tán vào của dân làng về chuyện hiến xác cho y học của tôi”, lão nông Bùi Đạo bộc bạch.

“Vì gia cảnh, mới 13 tuổi tôi đã “lang bạt kỳ hồ” vào đến tận Sài Gòn làm ăn sinh sống. Thấy tôi còn nhỏ mà không nơi ăn chốn ở, chủ 1 hiệu thuốc Bắc ở Chợ Lớn nhận tôi làm con nuôi, sau đó dạy cho tôi nghề làm thuốc và tôi cưới vợ luôn trong đó. Năm 1976, em trai tôi là Bùi Văn Phê (SN 1957) hy sinh trong chiến dịch truy quét địch tại Quân khu 7, sau đó tôi mới dắt vợ con về quê nhà để thờ cúng cha mẹ và lập bàn thờ liệt sĩ cho em tôi”, lão nông Bùi Đạo chia sẻ.

Nguồn: https://nongnghiep.vn/vo-chong-lao-nong-ngheo-hien-300m2-dat-chong-dich-d262560.html

Theo Báo Nông Nghiệp