Đề xuất quy định mức giảm trừ gia cảnh theo khu vực hoặc theo vùng
Đại biểu Quốc hội cho rằng, việc này sẽ khiến quản lý thuế khó khăn hơn nhưng chi phí sinh hoạt giữa các vùng có sự chênh lệch rõ rệt. Do đó, nếu thực hiện được sẽ đảm bảo chính sách thuế công bằng, nhân văn.
Chiều 19/11, thảo luận tại hội trường về Dự án Luật Thuế thu nhập cá nhân (sửa đổi), các đại biểu Quốc hội đã cho ý kiến về một số cách tiếp cận chính sách thuế thu nhập cá nhân.
Cụ thể, đại biểu Trần Thị Kim Yến (đoàn TP. HCM) nêu ý kiến, thực tế chi phí sinh hoạt giữa đô thị, giữa thành thị với nông thôn, vùng sâu vùng xa có sự chênh lệch rõ rệt. Mặc dù, đặt vấn đề này khiến việc triển khai quản lý thuế sẽ phức tạp, khó khăn hơn.
Tuy nhiên, theo đại biểu mục tiêu của việc sửa đổi lần này là cơ hội quan trọng để giải quyết những bất cập, hướng tới hệ thống thuế công bằng, nhân văn và phù hợp với tình hình kinh tế - xã hội từng vùng miền.

Giải trình nội dung đại biểu đoàn TP. HCM nêu, Bộ trưởng Bộ Tài chính Nguyễn Văn Thắng khẳng định, mức giảm trừ gia cảnh cho người nộp thuế hay người phụ thuộc là mức cụ thể theo mặt bằng chung của xã hội, không phân biệt người có thu nhập cao hay thấp, với nhu cầu tiêu dùng và ở các địa bàn khác nhau.
Theo Bộ trưởng, nếu đặt vấn đề quy định ngưỡng giảm trừ ở nông thôn thấp hơn ở đô thị, vô hình trung chúng ta đã đánh thuế vào những người có thu nhập thấp, điều kiện sống và làm việc khó khăn. Thêm vào đó, việc xác định một người nộp thuế ở khu vực nào cũng rất phức tạp, do sự di chuyển thường xuyên của một bộ phận lao động trong nền kinh tế.
Việc đặt vấn đề xác định các mức giảm trừ theo vùng cũng sẽ có những hạn chế cụ thể như: cá nhân sinh sống ở một nơi, làm việc ở nơi khác; người phụ thuộc ở nơi khác, phát sinh thu nhập tại nhiều nơi…
“Khi bàn về nội dung này cũng đưa ra việc có giảm trừ thuế theo vùng không. Nghe thì có vẻ rất phù hợp nhưng rất khó thực hiện và quan trọng là không đảm bảo được sự công bằng, minh bạch”, Bộ trưởng Nguyễn Văn Thắng nói thêm.

Liên quan đến việc điều chỉnh mức giảm trừ gia cảnh, đại biểu Lê Thị Ngọc Linh (đoàn Cà Mau) nêu Dự thảo luật sửa đổi quy định về giảm trừ gia cảnh theo hướng giao Chính phủ quy định mức này trên cơ sở căn cứ biến động của giá cả, thu nhập và giao Bộ Tài chính quy định về mức thu nhập để xác định các cá nhân là người phụ thuộc được giảm trừ gia cảnh.
Đại biểu cho rằng, quy định này là cần thiết và phù hợp với thực tiễn hiện nay, thể hiện tính linh hoạt trong quản lý điều hành chính sách thuế của nhà nước, giúp kịp thời phản ánh biến động kinh tế xã hội, nhất là trong bối cảnh lạm phát hay giá cả sinh hoạt và thu nhập của người dân thay đổi mạnh mẽ...
Tuy vậy, trong thời gian qua, mức giảm trừ gia cảnh hiện hành chưa thật sự phù hợp với biến động giá cả và mức sống thực tế, đặc biệt là ở các đô thị lớn, nơi giá thuê nhà, chi phí học tập, y tế và tiêu dùng đều tăng nhanh. Do vậy, đại biểu đề nghị Cơ quan chủ trì soạn thảo nghiên cứu rà soát và có quy định cụ thể về mức sống và chi phí sinh hoạt giữa vùng đô thị và nông thôn, miền núi vì giữa các vùng, thu nhập và chi phí có sự chênh lệch đáng kể.

Đại biểu Nguyễn Thị Mai Phương cũng đồng tình với việc không quy định trong luật để đảm bảo sự linh hoạt và thuận lợi khi cần sửa đổi. Theo đó, sửa đổi nội dung này theo hướng, mức giảm trừ gia cảnh đối với người phụ thuộc có mức thu nhập thấp dưới 4 triệu đồng/tháng và có sự điều chỉnh phù hợp cho từng thời kỳ.
Về quy định giảm trừ các khoản đóng góp từ thiện, nhân đạo và các khoản giảm trừ khác, đại biểu Lê Thị Song An – Đoàn ĐBQH tỉnh Tây Ninh đề nghị bổ sung vào danh mục giảm trừ thuế các khoản chi do xây dựng các công trình công cộng, khắc phục hậu quả thiên tai, dịch bệnh, đây là những hoạt động mang tính xã hội, nhân đạo vì cộng đồng, mang lợi ích chung, giúp cải thiện điều kiện sống, nâng cao chất lượng, người dân vẫn cần được khuyến khích bằng các chính sách ưu đãi về thuế.
Đại biểu cũng đề nghị bổ sung vào các khoản được trừ khi tính thuế thu nhập cá nhân chi phí lãi vay trả cho tổ chức tín dụng khi người dân mua nhà ở xã hội hoặc căn nhà thương mại đầu tiên và duy nhất.
