Chỉ bằng vỏ ốc và sỏi, Hạnh tạo nên những bức tranh đầy màu sắc, gây ấn tượng với người xem.
Sinh ra và lớn lên ở xã Hoà Bắc, huyện Hoà Vang, TP. Đà Nẵng - nơi con sông Cu Đê trải dài từ rừng vào phố, tuổi thơ của chị Trần Thị Mỹ Hạnh (SN 1985) gắn liền với suối và sỏi. Từ nhỏ, chị đã mê mẩn những mảnh vỏ ốc mà các quán hải sản bỏ đi, cùng với những viên sỏi đủ kích cỡ nơi con suối trước nhà đang chảy.
Cũng là một cô bé mê vẽ, ngày nhỏ chị hay vẽ nghuệch ngoạc lên đất. “Cứ vẽ hoài, vẽ hoài rồi đến một ngày mọi người khen mình vẽ đẹp. Mình cũng không chắc lắm. Mãi đến năm lớp 11, mình mới tin tưởng bản thân chút xíu”.
Lên đại học, chị theo học chuyên ngành Hoạt hình manga, khoa Mỹ thuật công nghiệp của một trường dân lập. Có thời gian chị vừa học vừa làm cho một xưởng tranh gỗ ở Sài Gòn. Sau này, khi có em bé, hai vợ chồng chị quyết định về Đà Nẵng sinh sống.
Trong thời gian nuôi con nhỏ, chị hay nhặt những viên sỏi gần nhà vẽ hình con vật cho bé chơi. Và cũng từ đó, chị nảy ra nhiều ý tưởng hơn từ sỏi và dần sáng tạo ra những bức tranh như ngày hôm nay.